21.9.14

NGƯỜI TỔ TRƯỞNG DÂN PHỐ

Đình Kính *

Ông ở khít vách nhà tôi. Trung tá, cán bộ tuyên huấn quân đội về hưu. Tuyên huấn, lại tuyên huấn quân đội nên mắc bệnh nghề nghiệp nặng. Với ông, lời nói của lãnh đạo là nhất nhất đúng. Ý kiến cấp trên đông nghĩa với chân lý. Những gì từng được nhồi vào đầu bén rễ lên não trạng, thật khó nhổ ra. Ông giáo điều hết sức hồn nhiên.



Về làm dân, ông nhiệt tình, hăng hái với công việc khu dân cư. Bởi vậy nhiều khoá liền được bầu làm tổ trưởng dân phố kiêm bí thư Chi bộ. Hai tháng một lần Chi bộ do ông đứng đầu đều đặn họp. 


Nghiêm túc. Trách nhiệm... Nghị quyết ông soạn thảo rất cụ thể. Đại loại chi bộ phải lãnh đạo nhân dân trong khu đổ rác đúng giờ; những hộ nuôi chó không được để khuyển chạy rông, ị bậy vv..
Trong cuộc họp có người đề nghị nên bỏ loa phường vì ồn ào, mà không mấy tác dụng.
Ông dứng dậy, phô diễn lập trường bằng giọng tuyên huấn:
- Các đồng chí có rõ rằng một trong những nguyên nhân căn bản để Đảng ta đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác là gì không? Là công tác tuyên truyền, vận động quần chúng. Loa đài, báo chí là công cụ của tuyên truyền...
Mấy ông kiến nghị bỏ loa phường nhìn nhau, nín như sỏi.
Khuya đó mất điện, không ngủ được, tôi ra lan can nhìn xuống. Chợt trong bóng tối, thấy một người, dáng quen quen đang từ nóc nhà, nơi đặt chùm loa phường vội vội tụt xuống đất...
Sáng hôm sau loa phường nín bặt
- Bọn thù địch phá hoại à?- Toi hỏi lão hàng xóm khi cùng đi bộ thể dục ra vườn hoa.
Lão nhếch mép, cười nửa miệng:
- Thù địch nỗi gì...Cứ 5 giờ sáng, cháu nội ông tổ trưởng dân phố lại giật mình khóc thét lên... Ông tổ trưởng quý cháu lắm.- nói rồi, lão lại cười ruồi
- Thật vậy chứ? Chính ông ấy?...
Lão hàng xóm khục khục trong miệng:
- Sáng nay tôi mời ông đi cafe nhé.
Lão bước nhanh hơn. Tôi vội bước theo.

* Tác giả gửi cho chúng tôi qua FB.