Năm nay tiết trời ấm hơn mọi năm, mùa hoa sưa cũng đến sớm hơn. Những cây sưa thân xám trắng, trụi lá im lìm suốt mùa đông, khuất lấp giữa bao loài cây khác. Chẳng ai chú ý đến chúng. Chẳng biết hoa âm thầm nở từ lúc nào, mà đột nhiên đến một ngày, người ta sững sờ ngây ngất trước một trời hoa sưa trắng xóa.
Cây sưa bên cạnh Nhà Kèn biến thành một chùm hoa khổng lồ với hàng triệu bông hoa bé xinh, làm sáng bừng cả một góc phố. Như một giấc mơ lành hiện hữu giữa phố phường chen chúc. Như một bài thơ trong trẻo vô ngần làm lòng ta dịu lại sau bao dập vùi của cuộc sống. Những đau khổ, buồn lo hầu như tan đi trong giây lát khi người ta đắm mình trong màu sắc tinh khôi của hoa sưa.
Có một hàng hoa sưa khẳng khiu nghiêng bóng bên hồ Tam Bạc. Đôi khi các bà, các mẹ đi thể dục qua lại ngước mắt ngắm những tán hoa duyên dáng rủ xuống và hít hà hương hoa tinh khiết. Gió thổi những cánh hoa trắng mỏng manh bay xuống mặt hồ.
Nhiều người cũng chẳng biết tên loài cây cho hoa đẹp đến nao lòng này. Nhưng họ yêu nó ngay khi ngắm trong mùa trổ hoa. Sắc màu thanh khiết đó như một nét nhạc đẹp đẽ mà mùa xuân thả xuống phố phường tấp nập, làm người ta muốn sống chậm lại để hưởng vẻ đẹp của mùa xuân và cuộc sống. Tôi đã thấy có nhà thơ ngồi lặng bên quán nước dưới gốc mấy cây sưa ở cổng sân Cảng, làm thơ về hoa sưa và ứng khẩu đọc ngay cho bà bán nước nghe.
Tôi đã thấy có cô gái trẻ cả ngày vác máy ảnh đi dọc dải trung tâm từ sân Cảng đến bến xe Tam Bạc, cố gắng lưu giữ những khoảnh khắc thiên thần của mùa xuân trên những tán cây sưa.
Nhưng mùa hoa sưa rất ngắn. Cây vội vã bung nở tất cả những nụ, những đóa chỉ trong vài ngày, tận hiến cho cuộc đời một mùa hoa viên mãn, khoe bằng hết vẻ đẹp lộng lẫy kiêu sa nhưng vô cùng giản dị của mình.
Rồi hoa tàn rất nhanh trong nỗi tiếc nuối của những tâm hồn yêu cái Đẹp. Những cánh hoa rụng trắng lối đi như tuyết rắc trên mặt đất miền nhiệt đới. Rồi cây vội vã trổ lá. Mùa lá non, cây sưa cũng đẹp vô cùng. Vẻ đẹp sáng ngời, đầy sức sống. Màu xanh non náo nức ấy khiến người ta thấy yêu đời và muốn làm thơ…
Rồi người ta lại chờ đợi một mùa hoa mới trong mùa xuân sang năm…
Hân Minh, Adm